Lê Thốc không nói gì, người trung niên giảng bài rất có kỹ thuật, rất hấp dẫn, chỉ khi ông ta nói không ngừng, bạn mới không thấy khó chịu, nếu ông ta chỉ giảng một nửa lại dừng thì giống như đang xem kịch hay đến một nửa lại bị cắt mất, trong lòng cảm thấy cồn cào khó chịu.
Lê Thốc biết giảng giải như vậy cũng cần người dạy phải rất tập trung, vì thế ông ta cực kỳ tập trung tư tưởng để diễn tả sự hay ho của chương trình học này.
“Nhưng cậu đừng nghĩ đây là chuyện to tát, một âm mưu bài sơn đào hải, đây là một âm mưu bất đắc dĩ, thậm chí có phần đáng thương.” Người trung niên tiếp tục nói: “Tôi nghĩ, nếu Chu Mục Vương có cách nào khác thì ông ta sẽ không làm chuyện như vậy. Nhưng hiện thực bức bách ông ta phải làm, cách này chắc chắn là cực kỳ xuất chúng, thậm chí kẻ xuất chúng cũng không thể hình dung được âm mưu xảo diệu và trí tuệ cực hạn của ông ta.”
Khi Chu Mục Vương thực hiện kế hoạch này, ông ta đã sống một thời gian khá dài, cho dù là một ông già 105 tuổi, từng làm hoàng trữ, về sau lại lên ngôi thành Chu Vương, trong thời gian tại vị đã làm nên một sự nghiệp vĩ đại, chiến tranh, viễn hành, du ngoạn bốn phương, được ghi lại trong sử sách như một huyền thoại. Những điều đó đủ để nói lên ông ta không phải là người tầm thường.”
Hơn nữa ông ta sống trên đời, đã nhìn thấy trăm năm thế sự đổi dời, cái nhìn của ông ta với nhân sinh, với loài người, với quyền lợi, thương mại, tất cả đều diễn biến theo quy luật, càng thông suốt hơn người.
Vấn đề ông ta gặp phải khi đó vừa đúng là những gì mà kinh nghiệm của ông ta có thể lý giải.
Vấn đề không thể giải quyết mà Chu Mục Vương gặp phải lúc đó là ông ta sẽ đối mặt với cái chết lần nữa, sẽ đối mặt với sự biến đổi còn đáng sợ hơn so với cái chết. Chu Mục Vương không phải là kẻ khuất phục số phận, ông ta bắt đầu đi tìm một loại “áo ngọc”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT