Giữa trưa, tiếng người dần dần vang lên ngoài điện.
Nguyễn Linh Huyên chậm rãi mở mắt ra, eo đau cánh tay đau, cố gắng chống người nhổm dậy, lại thấy nơi mình đang nằm là giường mỹ nhân đặt trong góc tẩm điện Đông Cung.
Cách đó không xa, bên cạnh giường cưới, cây cột bằng gỗ sẫm màu còn treo màn đỏ thêu long phượng bằng chỉ vàng, đậu phộng táo đỏ nhãn lăn lóc khắp mặt đất, thậm chí Nguyễn Linh Huyên còn lấy ra một mảnh vỏ nhãn đã nát bươm dưới mông.
Ý thức dần dần trở về, gò má Nguyễn Linh Huyên càng ngày càng đỏ.
Đêm qua lúc tối lửa tắt đèn, không ngờ “sức phá hoại” của trận so chiêu giữa hai người lại lớn cỡ này, chẳng trách khiến nàng mệt gần chết, thao thức đến khi trời sáng, thấy tay chân của mình không thu nhỏ lần nữa thì mệt mỏi đến nỗi mắt nhắm nghiền.
Tiếng sột soạt vang lên bên cạnh, nàng quay sang thì thấy Tiêu Văn Cảnh đang khom lưng dọn dẹp từng đống bừa bộn trên mặt đất.
“Chàng…” Nguyễn Linh Huyên vừa mở miệng nói có thể kêu cung nhân vào đây dọn dẹp nhưng nhìn tình trạng thê thảm trong tẩm điện, nàng cảm thấy thật sự không thích hợp để người khác tiến vào chứng kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play