Đọc thư xong, Tiêu Văn Cảnh gấp trang giấy lại lần nữa rồi trả cho Hiền Đức Hoàng Thái hậu, sau đó kéo Nguyễn Linh Huyên nói lời cáo từ rồi ra ngoài.
Gió đêm thổi vi vu giữa nơi hoang vắng.
Thịt quay hun khói, cây đuốc cháy hừng hực, cỏ dại úa vàng, đủ các mùi hương hòa quyện vào nhau tạo thành một mùi hương rất phức tạp.
Nguyễn Linh Huyên nhấc làn váy, nhanh chóng đuổi theo Tiêu Văn Cảnh.
Nhưng một bước chân của Tiêu Văn Cảnh bằng hai bước chân của nàng, khiến nàng đuổi theo mệt bở hơi tai, không khỏi kêu lên: “Tiêu Văn Cảnh, trên lá thư đó viết cái gì, sao người đi nhanh vậy?”
Bị nàng gọi như vậy, Tiêu Văn Cảnh bèn bước đi chậm lại, chờ Nguyễn Linh Huyên đuổi kịp mình, hắn mới nhỏ giọng trả lời: “An Ninh Trưởng Công chúa nói trong hội săn mùa thu lần này, e rằng Trác Nhĩ Thân Vương sẽ làm chuyện bất lợi với bệ hạ, nhắc nhở chúng ta cẩn thận đề phòng hắn ta.”
Nguyễn Linh Huyên lắp bắp kinh hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT