Chẳng trách sao Nguyễn Linh Huyên lại ngạc nhiên.
Bởi vì, mấy ngày nay Tiêu Văn Cảnh bận trước bận sau, Tiểu Miên Hoa cũng tỏ ra bực bội với hắn, làm hắn rất mệt mỏi. Nguyễn Linh Huyên thông cảm cho sự bận bịu của hắn, vậy thì làm sao nàng có thể lại đến quấy rầy hắn đây?
"Ta phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của phụ hoàng, thậm chí là của tất cả thân thích họ hàng của hoàng thất. Đương nhiên, sự an toàn của muội cũng thuộc một phần trách nhiệm của ta."
Nguyễn Linh Huyên nhẹ nhàng thốt lên một tiếng “Ồ”, không hề có chút cảm giác ăn năn gì cả. Chỉ là nàng có cảm giác như bím tóc bị nắm lấy nên hơi bối rối. Nàng chắp tay ra sau lưng, lắc lắc cơ thể và đáp: “Ta tự biết chừng mực, chắc chắn sẽ không để cho bản thân gặp phải nguy hiểm."
Tiêu Văn Cảnh nhìn nàng với vẻ hoài nghi.
Đúng lúc đó, bên cạnh có một thị vệ cấm quân hoàng gia lấy ra một cuốn sổ rồi dâng lên để hắn xem xét. Hắn bèn dẫn Nguyễn Linh Huyên đi vài bước sang một bên, vừa lật mở nó ra trước mặt nàng vừa cẩn thận nói: “Thế nên mới có sáu ngày mà muội đã rời đoàn năm lần, tỷ thí cưỡi ngựa và bắn cung với người khác bốn lần. Nếu như có tinh thần và sức lực như vậy thì chi bằng lên đường cùng quân..."
Còn chưa kịp nói xong câu, Tiêu Văn Cảnh đã dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play