Hai người cưỡi ngựa, thong thả đi ngược ráng chiều tới trước một tòa nhà thấp thoáng những mảng dây leo tươi tốt.
“Đây là đâu?”
Tiêu Văn Cảnh xuống ngựa, cột Tiểu Miên Hoa vào tảng đá cột ngựa ở cửa rồi đáp: “Một ngôi nhà nhỏ của Thẩm gia, nơi ngoại tổ phụ của ta thu xếp cho hai lão bộc dưỡng già.”
Nguyễn Linh Huyên cột Tiểu Thạch Đầu bên cạnh Tiểu Miên Hoa, thấy Tiêu Văn Cảnh đã quay lưng đi bèn lặng lẽ đút cho hai con ngựa mỗi con một viên đường.
“Ngựa ăn nhiều đường quá sẽ bị hỏng răng.”
“Ta không hề cho chúng ăn đường!” Nguyễn Linh Huyên rụt tay về, không nhịn được quay đầu lại nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiêu Văn Cảnh.
Chẳng lẽ người này có mắt ở sau lưng hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT