“Tiêu Văn Cảnh, người đứng lại đó!”
Nguyễn Linh Huyên vừa thở hổn hển vừa chạy ra khỏi Thọ Xương cung.
Lúc nãy Tiêu Văn Cảnh vừa mới tỏ vẻ ôn hòa trước mặt Hiền Đức Hoàng Thái hậu suốt cả buổi trời, lại còn bảo rằng hắn muốn dẫn nàng ra ngoài đi dạo. Nhưng hắn thì hay rồi. Sau khi mỉm cười suốt đường ra khỏi cửa điện, Tiêu Văn Cảnh lập tức bước nhanh ra ngoài như thể muốn bỏ nàng lại cho qua chuyện.
Tiêu Văn Cảnh bèn dừng lại rồi nghiêng người nhìn nàng. Nhưng không phải hắn muốn đợi Nguyễn Linh Huyên mà là nghiêm túc nhắc nhở nàng: “Ở trong cung mà muội lại gọi thẳng tên húy của Hoàng tử, thật quá bất kính.”
“Vậy Hoàng tằng tổ mẫu đã bảo người dẫn ta đi dạo trong vườn, thế mà người lại chẳng màng tới ý tứ của tôn trưởng. Đó là đại bất kính!”
Tiêu Văn Cảnh không nói năng gì cả.
Nguyễn Linh Huyên muốn có một lời giải thích rõ ràng: “Còn nữa, trước đó ở cổng thành, người đã nói một cách chắc chắn rằng sẽ không kết bạn với nhi nữ của hạ thần. Vậy tại sao người lại thừa nhận ta và người là bạn của nhau ở trước mặt Hoàng tằng tổ mẫu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play