Vân Phiến được Cẩn Ngôn tìm đến để đánh thức Nguyễn Linh Huyên.
"Cô nương, người không thể ngủ bên ngoài, sẽ bị ốm đó!"
Nguyễn Linh Huyên dụi mắt tỉnh dậy, phát hiện người mình được bao phủ bởi một chiếc áo choàng nặng trịch, không khỏi lẩm bẩm: “Chẳng trách…”
"Chẳng trách gì cơ ạ?" Vân Phiến giúp Nguyễn Linh Huyên nhấc áo choàng lên để nàng có thể đứng dậy.
Nguyễn Linh Huyên xoa xoa cổ và cổ tay, vừa mở miệng định nói chuyện, nàng chợt nhận ra cơ thể hiện tại này của mình mới chỉ mới hơn sáu tuổi, nếu nàng hấp tấp nói mình mơ thấy trong cảnh đại hôn bị người ta đè đến mức không thở nổi, há chẳng phải sẽ rất kỳ lạ sao?
"Không có gì, đây là..."
Nàng liếc nhìn kiểu dáng chiếc áo choàng rồi hỏi: “Là của Thẩm Giới cho ta à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT