Sau một trận mưa như trút nước, bầu trời đã trong xanh trở lại, tạnh ráo nắng ấm suốt mấy ngày liền.
Cuối cùng Nguyễn Linh Huyên cũng đã nhận được tin tức của người ở Chuyết viên kế bên.
Cẩn Ngôn mời nàng đến đó để nói chuyện giải khuây với công tử.
Mặc dù bản thân là một người khéo ăn khéo nói, nhưng rõ ràng công tử cũng chẳng thích nghe hắn ta lải nhải ở bên cạnh, thế là hắn ta bèn nghĩ tới ‘người bạn’ duy nhất của công tử đó chính là Nguyễn Linh Huyên.
Nguyễn Linh Huyên nhận lời mời của hắn ta và đến đó, nhìn thấy Tiêu Văn Cảnh mới chỉ có vẻn vẹn mấy ngày trôi qua mà đã gầy đi trông thấy, trong lòng nàng không khỏi dâng lên một cảm giác hoài nghi và khó hiểu.
“Mấy ngày nay Cẩn Ngôn chỉ cho điện hạ uống thuốc chứ không cho người ăn cơm sao?” Nguyễn Linh Huyên là người đầu tiên hoài nghi Cẩn Ngôn đã không chăm sóc chu đáo cho hắn.
Đúng lúc này vừa hay Cẩn Ngôn vốn đang định rời đi thì đột nhiên khựng lại, liếc nhìn Nguyễn Linh Huyên một cách đầy u oán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play