Thôn trang bốn phía núi vây quanh, từng hàng ruộng bậc thang như cầu thang xoắn trong núi, màu xanh bát ngát của đồng ruộng trong bóng đêm vẫn rất nổi bật.
Chúng đi dọc theo đường núi quanh co tiến về phía thôn làng, không biết có phải do vừa mới có mưa nhỏ tí tách hay không mà đường núi trở nên lầy lội, tứ chi của Lão Hổ và các con mèo khác đều dính đầy bùn đất, trông còn bẩn hơn cả mèo ở nông thôn.
Đặc biệt là lông dài của Mạch Mạch, bùn đất đông lại làm cho lông dính lại với nhau từng cục từng cục khiến nó trông cực kỳ chật vật.
Chúng nó tùy ý tìm một chỗ, ngồi xổm trong một đống củi lớn, khó chịu mà xử lý bùn đất trên người. Vừa định vươn đầu lưỡi ra liếm sạch lông nhưng nhìn lớp bùn dày nặng và dính trên người thật sự là không thể làm sạch được, sao mà dơ thế!
“Tớ dơ quá, Thiên Thiên, liếm giúp tớ đi, về nhà tớ sẽ liếm lại giúp cậu!” Kim Bảo nhìn Thiên Thiên, đang ngồi xổm bên cạnh và không ngừng dùng móng vuốt đá bùn đất, quyết định lừa Thiên Thiên liếm giúp lông.
Nhưng Thiên Thiên không phải kẻ ngốc, nó ngừng đá bùn quay sang ôm đầu Kim Bảo đá mạnh.
Lão Hổ không để ý đến tiếng kêu thảm thiết bên cạnh, nhìn lông trên người mình đầy bùn đất mà không biết làm sao. Nó vốn không thích tắm, thường dùng cách liếm lông để làm sạch, đây là lần đầu tiên nó nghĩ đến việc có nên tắm trong nước hay không.
“Lão Hổ, để tớ liếm lông giúp cậu!” Mạch Mạch chẳng hề ngại, muốn thử nhìn nó, như chỉ cần nó gật đầu đồng ý, giây tiếp theo sẽ lao tới.
Không phải Mạch Mạch không ngại mà vì nghĩ có thể liếm lông cho Lão Hổ, nó chẳng để ý mấy cục bùn kia nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play