Ngựa là mượn, dùng xong phải trả, dùng xong sớm thì trả sớm. Chỉ cần giải tán đám đông một chút, nửa con đường không có vật cản đủ dài đủ rộng để cưỡi ngựa chạy một vòng. Đạo diễn hành động rất nhanh, bảo vệ an ninh đẩy lùi đám đông một bên ra sau một đoạn.
Nhận dây cương từ tay huấn luyện viên cưỡi ngựa, Trần Nhị Bạch vừa vuốt ve má ngựa vừa liếc nhìn huấn luyện viên ăn mặc trông rất giàu có, phải dùng hết sức kiềm chế và tự chủ mới nhịn được không hỏi về lương của anh ta.
Trước khi lên ngựa, huấn luyện viên hỏi anh: "Được chứ?"
Câu này không có ý gì khác, chỉ là thói quen hỏi vì an toàn.
"Được," Trần Bạch vuốt xong má lại bắt đầu vuốt cổ ngựa, nói “Chỉ là mấy năm không luyện, có thể hơi lạ tay."
Trên đường không có vấn đề gì cũng có thể đảm bảo không xảy ra chuyện mất kiểm soát hướng đi đâm vào người nhưng động tác có lẽ không thuần thục lắm, không đạt tiêu chuẩn về tính thẩm mỹ mà đạo diễn muốn.
Cách một đoạn nghe được từ khóa gì đó nhận ra người này cũng muốn thử cưỡi ngựa, nam phụ thứ ba vốn đang nghỉ ngơi trên hành lang dài cũng không xem điện thoại và kịch bản nữa, cố tình chạy lại xem trò vui, chuẩn bị sẵn sàng cười nhạo điên cuồng nếu anh mắc lỗi.
Nhận được câu trả lời khẳng định, huấn luyện viên buông dây cương lùi sang một bên vài bước, nhường chỗ.
Người nắm dây cương vuốt mớ tóc rủ xuống trước mặt ra sau một cách tùy ý, vén lớp áo xếp tầng lên và một tay chống yên ngựa, đạp bàn đạp mượn lực trực tiếp nhảy lên lưng ngựa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play