Trần Bạch dùng tiếng cười trừ để lảng tránh chuyện này.
Châu Tịnh không ngờ rằng sau nhiều năm tốt nghiệp đại học rồi mà mình còn có ngày phải học lại.
Khác với suy nghĩ của anh, người bạn này chọn cách học rất thực tế.
Chỉ có một cái ghế, không đủ cho hai người nên họ ngồi trên giường. Anh gác sổ tay lên đùi, ban đầu không biết ghi cái gì hay có gì đáng ghi nhưng sau đó đã tự động ghi chép sột soạt, không cần nhắc.
Anh thậm chí còn nghe thấy, trong bài giảng những điều đạo diễn đã từng nói khi chỉ đạo lúc quay. Khi đó anh thấy trừu tượng, hóa ra là do kiến thức của anh còn hạn chế không hiểu được kỹ thuật mà đối phương cố gắng truyền đạt.
Trần Bạch theo thói quen xoay xoay cây bút trong tay, nói: "Ngày mai khi chị Lâm diễn, anh có thể quan sát kỹ chị ấy áp dụng khá nhiều kỹ thuật này."
Chị Lâm là cách họ gọi nữ diễn viên chính, cô ấy là người được đào tạo chuyên nghiệp.
Châu Tịnh gật đầu.
Một bài học kéo dài hơn hai tiếng mà không có thời gian nghỉ, hai người học liên tục đến tận 2 giờ sáng mới tan.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT