Mưa rơi suốt đêm đến ngày hôm sau đã nhỏ hạt lại nhưng vẫn liên tục không có ý định dừng lại.
Khi Hoắc Xuyên tỉnh dậy là trên ghế sofa, trong nhà mình.
Đầu óc choáng váng anh ngồi dậy trên ghế sofa, cúi đầu nhìn ống tay áo sơ mi vẫn còn xắn lên.
Vẫn là bộ quần áo hôm qua.
"Ồ, tỉnh rồi à."
Anh ta vừa động đậy, người đang ngồi xa xa vừa xem điện thoại vừa hút sữa đậu nành quay đầu nhìn anh ta tiện tay chụp một bức ảnh bằng điện thoại, sau đó cúi đầu soạn tin nhắn tiện thể than phiền rằng sao không có người giúp việc nấu ăn muốn ăn sáng còn phải tự đặt đồ ăn ngoài.
Đưa tay nới lỏng cà vạt, Hoắc Xuyên dựa vào ghế sofa, nói: "Chụp gì vậy?"
Trương Cái Gì nói: "Chụp một tấm gửi cho tình nhân nhỏ của cậu, ít ra cũng phải báo cho cậu ta biết là cậu đã tỉnh rồi."
Hoắc Xuyên nghiêng người lấy cốc nước trên bàn uống một hơi, nói: "Tôi và cậu ta không phải quan hệ đó."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT