Cao Thiên theo bản năng cảm thấy lời của người này không đáng tin lắm nhưng cũng chẳng thấy có gì không đúng.
Anh tóc hồng hạ tay xuống móc điện thoại ra xem giờ.
Cao Thiên liếc nhìn: "Sao thế?"
Trần Bạch thản nhiên nói: "Tôi sắp phải về nấu cơm rồi."
Câu nói này ở nơi hào nhoáng phảng phất mùi vị phồn hoa này nghe hơi lạc lõng. Quá đỗi bình dị, khiến những người đang mong chờ trở thành ngôi sao lớn ở đây bị đánh về thực tại.
Mọi người lặng lẽ lôi điện thoại ra xem bữa trưa.
Quản lý nhíu mày, nói: "Muộn rồi, hôm nay trưa tìm chỗ ăn tạm đi."
Cô còn nói thêm câu quan trọng: "Cậu không phải trả tiền."
Anh tóc hồng gật đầu ngay không chút do dự.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT