Đi qua sân vườn lát đá, tiếng mưa rơi trên lá cây dần lùi lại phía sau, Hoắc Tình nói: "Nhị Bạch à, cậu đến đây giúp được việc lớn đấy."
Cô kể rằng mẹ thích nghe tiếng đàn piano. Mấy năm trước, sinh nhật bà là bố đàn. Cô không có năng khiếu, sau khi bố mất thì chỉ có anh trai tiếp tục truyền thống hàng năm.
Sức khỏe bà Hoắc yếu cần nghỉ ngơi, sinh nhật năm nào cũng không tổ chức linh đình, chỉ sum họp gia đình. Năm nay anh trai không về được, sợ quá buồn tẻ nên cô nghĩ tìm người biết đàn piano, ít nhất cũng làm mẹ vui.
Chưa học piano bao giờ nên không quen ai chơi được. Đang định hỏi thầy dạy đàn của bạn thì tình cờ nghe được tiếng đàn trên livestream.
Rồi mọi chuyện diễn ra như thế.
Đến mái hiên, có người tiếp nhận ô của họ. Hoắc Tình nhìn người đứng bên cạnh cửa chính, giới thiệu: "Đây là quản gia Vương."
Rồi lại giới thiệu: "Đây là bạn em, Trần Nhị Bạch."
Trần Bạch và quản gia Vương gật đầu chào nhau, anh trao bó hoa.
Bên ngoài trang viên trông đã lớn, bên trong còn rộng hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT