Thư phòng tại biệt thự nhà họ Hoắc.

Bể cá khổng lồ màu xanh lam chiếm trọn tầm nhìn.

Cảnh đá ngầm sống động như thật, đàn cá đủ màu sắc bơi lượn, ánh sáng như mặt nước lung linh, tất cả đều cho thấy giá trị kinh người của bể cá công nghệ cao này.

Tuy nhiên, thứ thu hút nhất vẫn là con ốc biển màu nhạt nằm yên tĩnh trên lớp cát trắng mịn dưới đáy bể.

Nhìn kỹ bên trong vỏ ốc, có một chú cá nhỏ màu vàng nhạt.

Đuôi cá như chiếc váy lấp lánh dưới nước, tựa như ánh trăng vàng của thần biển bỏ quên giữa trần gian.


"Hỏi thiệt cái đạo cụ tân thủ của mấy người làm ăn kiểu gì thế?"

Thực tế, Dụ Miên – người vừa đột nhiên biến thành một con cá – đang vô cùng cạn lời trao đổi với hệ thống.

Là một tiểu thuyết gia nổi tiếng đột tử vì chạy deadline, Dụ Miên tỉnh dậy thấy mình bị trói buộc với một hệ thống ngôi sao kỳ lạ.

Cái gì mà cậu phải hoàn thành nhiệm vụ trong 12 tiếng, sáng tác một tác phẩm có lượng người xem không dưới một vạn mới tránh được kết cục BE và nhận thưởng.

Kết quả là sau khi Dụ Miên ước có một cái quang não để lập nghiệp, cậu lại bị dịch chuyển tức thời đến căn phòng làm việc xa hoa trước mắt nhờ đạo cụ vỏ ốc biển trúng thưởng trong gói quà tân thủ.

Trên chiếc bàn rộng lớn không một hạt bụi trong thư phòng, có đầy đủ thiết bị quang não cậu yêu cầu, vẻ ngoài đen tuyền trông rất xịn xò.

Còn xịn hơn cả bộ đồ nghề viết lách của Dụ Miên trước khi xuyên không.

Nhưng ngay khi Dụ Miên theo bản năng “bước” tới, giây tiếp theo cậu "bịch" một cái, đâm sầm vào một tấm kính trong suốt.

Đau quá!

Trong bể cá khổng lồ màu xanh lam, một chú cá nhỏ màu vàng đâm thẳng vào kính rồi trượt xuống vỏ ốc dưới đáy bể.

Thế là khi Dụ Miên cúi đầu nhìn thấy vây cá của mình, cậu cuối cùng cũng nhận ra –

Mình thật sự đã dịch chuyển đến thư phòng của một không gian xa lạ, đạt được quang não để chuẩn bị xây dựng sự nghiệp trong mơ.

Nhưng mọi chuyện dường như có một chút sai sót...

Đó là cậu không còn là người nữa, mà biến thành một con cá trong bể cá khổng lồ của căn thư phòng sang trọng này?!

Làm sao để biến lại đây!

【Ờ thì... Có lẽ là do thuộc tính của vỏ ốc biển mà ngài rút trúng không tương thích, dù sao chúng tôi là hệ thống ngôi sao nổi tiếng, không phải hệ thống văn hào tinh tế nào đó!】

Hệ thống cũng đang rất tuyệt vọng vì đã trói buộc nhầm một ký chủ là nhân ngư nhưng ngũ âm không đầy đủ.

Chỉ có thể nói, đây là một lời cảnh tỉnh sâu sắc cho giới hệ thống. Trong bối cảnh mới của thời đại mới, đối mặt với những thay đổi lớn chưa từng có trong trăm năm qua của ngành tiểu thuyết xuyên không, việc lựa chọn ký chủ không thể chỉ nhìn vào nhan sắc!

Ai mà ngờ được, tên ký chủ này nhìn đẹp trai thế mà ca hát lệch tông lại còn mắc chứng sợ xã hội?

"Thế mấy người nói nhiệm vụ là đăng tác phẩm để thu thập độ nổi tiếng, có quy định tác phẩm là gì đâu. =.=”

Dụ Miên cũng rất bất lực.

Nếu có thể nổi tiếng bằng ca hát, tại sao mình không thể nổi tiếng bằng cách viết tiểu thuyết như trước đây?

Tuy nhiên, ngay khi người và hệ thống đang tranh luận, bên ngoài thư phòng đột nhiên vang lên tiếng bước chân.

Khoảnh khắc này khiến Dụ Miên chui tọt vào vỏ ốc, khiếp sợ dán tai cá vào thành vỏ ốc sát vách kiếng (ehem đó là ví dụ nếu nếu cá có tai).

Sao lại có người vào đây?

Chẳng lẽ cái vỏ ốc này không dịch chuyển cậu đến một không gian gõ chữ riêng biệt, mà lại quẳng cậu vào thư phòng của ai đó xài ké quang não?

Thực hiện nguyện vọng kiểu này cũng quá qua loa rồi đấy!

"Sao không mở cửa? Trong thư phòng có gì không thể xem?"

Lúc này, ngoài cửa thư phòng, Hoắc Đình nhíu mày nhìn thư ký của mình, Hals, người rõ ràng đang giấu giếm điều gì đó.

"Khụ, thật ra cũng không có gì..."

Thư ký Hals nắm chặt tay nắm cửa với vẻ mặt cay đắng. Dù thế nào đi nữa, anh cũng không thể ngừng động tác đẩy cửa dưới ánh mắt sắc bén đó.

Thế là "két" một tiếng, cửa thư phòng dần mở ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play