Trông thấy tờ giấy màu đen trong tay lão giả, ánh mắt Lâm Mạt có chút sáng lên.
“Ngươi nói không sai, thuộc tính của ngươi đã trong đứng đầu trong đồng cấp.” Lão giả nói, “Bởi vì chỉ có người chơi dưới cấp mười mới có thể tiến nhập vào nơi đó, cho nên ngươi nguyện ý tiến vào Đảo Hủ Thực là một chuyện không còn gì tốt hơn.”
“Đã như vậy, có thể sớm cho ta một phần thưởng nhất định không? Dù sao ta càng mạnh, xác suất hoàn thành nhiệm vụ lại càng lớn.” Lâm Mạt cười một tiếng.
Lão giả nhìn Lâm Mạt một chút, suy tư nửa ngày rồi gật đầu: “Ta có thể dạy ngươi một cái kỹ năng loại quang hoàn.”
Lâm Mạt gật gật đầu nói: “Vậy là không gì có thể tốt hơn.” Sau đó hắn đầy cõi lòng mong đợi nhìn lão giả. Hắn đi vào trong quầy, mở ra ngăn tủ lấy ra một quyển trục có niên đại xa xưa.
Lão giả thổi một cái. Bởi vì lúc này Lâm Mạt đã vào trong phòng, cho nên cũng không có che mất ánh nắng. Trên quyển trục có một tầng tro bụi thật mỏng bay vào trong không khí, có thể thấy rõ ràng dưới ánh mặt trời.
Sau đó lão giả tựa hồ còn không hài lòng lắm, lại đưa tay vung quyển trục vào trong hư không, làm bụi bặm rớt xuống rới mới thỏa mãn gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT