Thiện Tuệ Tử cũng nhận ra, cau mày nhìn trời: “Có phải trời sắp mưa không? Các người xem, bên kia có mây đen thổi qua.”
Thời Tiện Ngư thần sắc vi diệu.
Cô nhét bùa lại trong tay Khâu Đoan Minh, ngượng ngùng nói: “Khâu đạo trưởng, cái này tôi không dùng được, anh giữ lại dùng đi.”
Khâu Đoan Minh hơi sững sờ, chần chờ nói: “Nhưng ở trên người tại hạ không có vật gì quý, cũng chỉ có lá bùa này được cho là vật hiếm lạ, Thời đạo trưởng có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?”
Thời Tiện Ngư vội xua tay, nghĩ thầm: Suy nghĩ tiếp đi, tôi thật sợ trong đám mây đen kia sẽ nổ ra một tia sét đánh người thành hai nửa.
Khâu Đoan Minh tiếc hận nói: “Được rồi, vậy tại hạ sẽ không ép buộc người khác, đại ân đại đức của Thời đạo trưởng, tại hạ chỉ có thể sau này có cơ hội báo đáp.”
“Khâu đạo trưởng khách khí rồi.” Thời Tiện Ngư lễ phép hướng hắn chắp tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT