Ninh Uyên còn chưa phản ứng, đỉnh đầu lại vang lên một tiếng rầm rầm, sau đó nửa viên ngói rơi xuống đất.
Thời Tiện Ngư nhịn không được đứng dậy: “Có phải động vật nào trên núi lên nóc nhà rồi không...”
Cô đang định ra ngoài xem, Ninh Uyên giữ chặt tay cô nói: “Không cần lo, chắc lát nữa sẽ tự mình rời đi.”
“Chỉ sợ là ngửi mùi thức ăn tìm tới, anh mau ăn đi, ăn không hết tôi lát nữa ném ra ngoài, miễn cho lưu lại mùi.” Thời Tiện Ngư ngồi trở lại, bị ngắt lời như vậy, cô cũng không tiện nhắc lại lời vừa rồi.
Bất quá tâm ý vẫn phải biểu đạt một chút.
Thời Tiện Ngư chống má nhìn Ninh Uyên: “Loại người tu hành bên ngoài như chúng tôi, không quá để ý ánh mắt thế tục, đều tương đối thoải mái, có lời gì sẽ nói thẳng, anh hiểu ý của tôi chứ?”
Ninh Uyên nhịn cười: “Ừ, tôi hiểu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT