Ninh Uyên liếc nhìn vết nước và viên thuốc dưới chân.
Hắn vốn đang đọc sách trong sân, trước khi đi Tiết Đinh đã chuẩn bị trà nóng cho hắn, sợ hắn không tiện lấy, còn cố ý đặt một cái ghế tròn bên cạnh hắn, ấm trà và bình thuốc đều ở trên ghế tròn, chỉ có điều lúc hắn đọc sách không để ý, làm đổ chén trà, ngay cả thuốc thường ngày cũng rải đầy đất.
Trà lật là việc nhỏ, nhưng thuốc lại có được không dễ dàng.
Đó là Thái y viện mấy vị danh y hợp lực chế ra giải độc hoàn, có thể áp chế độc tính trong cơ thể hắn, mỗi ngày uống một viên, mặc dù không thể triệt để trị tận gốc, nhưng có thể giảm bớt bệnh trạng, kéo dài thời gian độc phát.
“Nếu đạo trưởng thuận tiện, có thể giúp tôi nhặt mấy viên thuốc này không?” Ninh Uyên hỏi.
“Có thể.” Thời Tiện Ngư chống khuỷu tay, lật người lại, sau đó nhảy xuống đầu tường, động tác lưu loát.
Sau khi rơi xuống đất bỗng nhiên nhớ tới, cửa sân bên cạnh không có chốt cửa, kỳ thật cô hoàn toàn có thể đi vào từ cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play