Ký lai chi, tắc an chi. (Chuyện gì đến cũng đã đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó)
Hạ Du lau nước mắt, buồn bực không lên tiếng kéo một cái ghế từ góc tường tới, ngồi yên bên bàn tròn.
“Tại sao lại mượn nhiều tiền như vậy?” Thời Tiện Ngư hỏi cô.
Hạ Du thấp giọng nói: “Năm vừa lên trung học, gia đình phá sản, tuy rằng không đến mức nghèo rớt mồng tơi, nhưng sinh hoạt phí quả thật ít đi rất nhiều.”
Cô chua xót cười cười, tiếp tục nói: “Trước kia tôi cũng là một cô gái nhà giàu mà, quen mua túi xách hàng hiệu, mặc quần áo hàng hiệu, cho nên tìm Bạch Dư Hi mượn không ít tiền, tôi cảm thấy với giao tình của hai chúng tôi, mượn chút tiền cũng không có gì ghê gớm, sau đó mượn nhiều lần, bị Đỗ Hiểu Linh biết, cô ấy bất bình thay Bạch Dư Hi, cảm thấy không nên cho tôi vay tiền không hạn chế, muốn tôi viết giấy vay nợ.”
“Chính vì chuyện này mà cô và Đỗ Hiểu Linh phát sinh mâu thuẫn?” Thời Tiện Ngư hỏi.
Hạ Du vô lực lắc đầu: “Không chỉ vậy... Tôi nghĩ, đây chỉ là một mồi lửa, thật ra bây giờ nghĩ lại, cách làm của Đỗ Hiểu Linh không phải không có lý, cô ấy cũng nghĩ cho Dư Hi, nhưng lúc đó tôi... Tôi chỉ cảm thấy nhục nhã, tôi không hiểu vì sao chuyện giữa tôi và Dư Hi lại cần một người ngoài khoa tay múa chân, hơn nữa chuyển khoản trên điện thoại di động đều có ghi chép, vì sao phải bắt tôi viết tay giấy vay nợ? Nhưng... lúc cần tiền gấp, tôi cũng đành phải viết, viết hết tờ này đến tờ khác, mấy vạn đồng phải viết giấy vay nợ, mấy ngàn phải viết giấy vay nợ, cho dù chỉ mấy trăm đồng, cũng phải viết giấy vay nợ, cái loại tư vị này thật sự rất khó chịu, sau đó tôi không tìm Dư Hi mượn tiền nữa, mục đích của Đỗ Hiểu Linh đã đạt được, nhưng tôi không nghĩ tới, Dư Hi sẽ đem giấy vay nợ giao cho Đỗ Hiểu Linh bảo quản.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT