Bốn phía lặng ngắt như tờ.
Trên mặt các học sinh đều là một mảnh mờ mịt.
Vương Ái Quốc hỏi: “Chu đạo trưởng, ông nói cái gương gì? Gương ở đâu ra?”
Bởi vì chúng không có thần trí, sẽ không suy nghĩ, giống như ý thức bị một tầng sương mù bao bọc, nhìn không thấy thế giới bên ngoài, chỉ nhớ vài giây trước khi chết chuyện cũ đã xảy ra, hoặc là nhớ tiếc nuối khi còn sống, cho nên người nhảy lầu thường lui tới hành lang, người chết đuối thường lui tới bờ sông, bởi vì tai nạn xe cộ người chết thường lạc lối ở ngã tư đường... Những quỷ hồn này, đại bộ phận sẽ theo thời gian trôi qua mà dần dần tiêu tán, cũng có rất ít người bởi vì oán khí quá sâu mà biến thành quái vật!
Vẻ mặt Chu Bặc Thiện hết sức nghiêm túc, chỉ ra ngoài cửa sổ nói: “Tấm gương vừa rồi, đối diện với tòa nhà dạy học phía trước, đối với quỷ quái mà nói, là một loại tín hiệu cực kỳ khiêu khích, giống như thắp một ngọn đèn đường cho quỷ quái trong sương mù, là tấm gương ngoài cửa sổ, dẫn lệ quỷ vào gian phòng này!”
Mọi người nghe xong, đều cực kỳ sợ hãi.
“Các phòng khác có gương không? Mau kiểm tra một chút đi!” Vương Ái Quốc lo lắng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play