Chu Bặc Thiện vừa nghe, cũng tiến đến khe cửa muốn xem một chút.
Thời Tiện Ngư nhắc nhở hắn: “Vừa rồi bọn họ cũng dán vào khe cửa nhìn chúng ta, bị con ngươi của tôi dọa sợ.”
Đương nhiên, cô cũng bị ánh mắt của đối phương hù dọa, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Chu Bặc Thiện dừng lại, ngược lại giơ tay vỗ cửa, nói: “Xin hỏi Vương Ái Quốc thiếu gia có ở đây không? Tôi là đạo sĩ Trường Lạc Cung, Vương lão bản mời tôi tới mang cậu về nhà, cũng không phải quỷ quái, mọi người không cần sợ hãi.”
Bên trong cửa có chút động tĩnh, xột xoạt nhiều hơn, có một nam sinh áp chế cực độ kinh hỉ nói: “Là cha tôi...... Cha tôi phái người tới cứu tôi!...... Mau mở cửa ra......”
Bên cạnh tựa hồ có người thấp giọng khuyên can vài câu, cũng giống như là một đám người đang xì xào bàn tán, một lát sau, nam sinh kia ghé sát cửa hỏi: “Thật sự là cha tôi gọi anh tới?”
“Vâng.” Chu Bặc Thiện tốt tính nói: “Ông chủ Vương sợ tôi không tìm thấy cậu, còn cố ý cho tôi một tấm ảnh của cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT