Bọn họ một lần nữa thả Lục Lê vào trong xe, xe không thể khởi động, liền treo móc câu, dùng xe việt dã xuất phát kéo đi.
Hai chiếc xe một trước một sau chạy về ốc đảo, trên đường trăng sáng gió trong, muôn sao vạn điểm, hồ nước dưới màn đêm thương khung giống như một mặt gương sáng như tuyết, mặt nước tĩnh lặng không gợn sóng.
Xe dừng ở bên hồ, Diệp Lưu Vân ôm Lục Lê đi tới bên bờ nước, nhẹ nhàng buông xuống.
Máu tươi thấm đẫm hồ nước, đem bãi cạn nhuộm thành ám phấn.
Kỳ thật Diệp Lưu Vân cảm thấy như vậy vô dụng, Lục Lê đã chết, tim ngừng đập, nhiệt độ cơ thể trôi qua, ngay cả thân thể cũng dần dần cứng ngắc, không có khả năng lại cứu sống.
Nhưng Thời Tiện Ngư kiên trì muốn thử xem.
Thân thể Lục Lê ngâm ở bãi cạn, hồ nước trong veo vây quanh cô bé, thân thể của cô bé không trọn vẹn không đầy đủ, khuôn mặt lại điềm tĩnh an tường, cô bé lẳng lặng nằm, giống như đang ngủ, rốt cuộc không cần sợ hãi quá khứ bị vứt bỏ, cũng không cần lo lắng tương lai bị trục xuất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play