Diệp Lưu Vân thấp giọng nói, “Khắc Lạc Tư Trùng Quái là sinh vật hoạt động dưới cát, thông qua cảm giác động tĩnh trên mặt đất để tiến hành săn mồi, cho dù chỉ là một con chuột biến dị nho nhỏ đi qua, nó cũng có thể cảm giác được, lại càng không cần đề cập đến những chiếc xe này của chúng ta...”
Diệp Lưu Vân cảm thấy tự trách, đường là cô mang, lại lâm vào loại cục diện này, hoàn toàn là trách nhiệm của cô.
Thời Tiện Ngư không khỏi hỏi: “Nhưng chúng ta ở chỗ này lâu như vậy, không thấy Trùng Quái gì, Trùng Quái có thể đang đi nơi khác kiếm ăn không, không ở chỗ này?”
"Bởi vì chúng ta đã gặp một cơn bão cát." Râu Quai Nón giải thích: “Các giác quan của côn trùng không nhạy cảm khi bão cát xảy ra.”
"Chẳng lẽ chúng ta phải đợi đến lần sau bão cát mới có thể rời khỏi nơi này?" Củ Cải kinh hoảng nói: “Nhưng ai biết lần sau bão cát phải đợi tới khi nào? Ba ngày? Năm ngày? Nửa tháng?!”
Trước kia hắn hận nhất bão cát! Bây giờ lại ước gì bão cát nhanh chóng trở lại!
"Cho dù chờ đến bão cát, cũng không cách nào bảo đảm chúng ta trăm phần trăm có thể đi ra khỏi mảnh địa phương này." Diệp Lưu Vân trầm giọng nói: “Bão cát sẽ làm người ta mất phương hướng, bảng điều khiển phương vị trên xe cũng sẽ không nhạy, có lẽ cuối cùng chúng ta vẫn ở xung quanh thạch trận, cho nên ngẫm lại vẫn nên giải quyết như thế nào tương đối thực tế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play