“Ngồi đi, tôi rót nước cho hai người.”
Dư Tĩnh bưng bình nước trên bàn lên, hào phóng rót cho mỗi người một ly nước.
“Tôi và ba của Lục Lê, vốn sống ở ốc đảo Thanh Hà, ốc đảo đó rất nhỏ, ở chưa được mấy năm thì ốc đảo bắt đầu khô cạn, ba của Lục Lê cũng hy sinh trong một nhiệm vụ, sau đó được bạn bè giới thiệu, tôi quen biết chồng hiện tại, anh ấy làm kiến trúc, phụ trách công tác xây dựng cơ sở ốc đảo Long Nham, tôi liền theo anh ấy chuyển đến đây.”
Dư Tĩnh hời hợt vài câu, giải thích rõ ràng tiền căn hậu quả, nói với bọn họ: “Lúc ấy chồng tôi có nhiệm vụ trên người, đi Long Nham trước, tôi hẹn với anh ấy sau đó đi Long Nham, nhưng không ngờ Lục Lê bỗng nhiên ngã bệnh, liền trì hoãn vài ngày...... Khoảng thời gian đó nội thành rất loạn, tìm không thấy bác sĩ, cũng không có thuốc chữa, tôi trơ mắt nhìn Lục Lê hết hơi, sau đó, tôi đành phải mang em trai Lục Lê đi.”
Dư Tĩnh nhìn về phía Lục Lê ngồi bên cạnh Thời Tiện Ngư, vẻ mặt có chút phức tạp.
“Không nghĩ tới đứa nhỏ này mạng lớn, có thể sống sót...... Cám ơn các người đã cứu nó, đoạn đường này tới Long Nham rất vất vả.”
Thời Tiện Ngư khách khí cười cười: “Không có, Tiểu Lê rất ngoan rất hiểu chuyện, không gây thêm phiền toái cho chúng tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play