Thời Tiện Ngư ngạc nhiên, bật thốt lên hỏi: "Tiểu Lê, sao con lại nghĩ như vậy?”
Lục Lê mím môi, như là có chút ủy khuất, quật cường viết: Dì ấy không cần con của mình, dì ấy chính là người mẹ xấu!
Thời Tiện Ngư há miệng, không biết nên nói cái gì cho phải, cô biết Lục Lê rất có thể là liên tưởng đến chuyện mình bị mẹ vứt bỏ.
Kỳ thật chuyện này cô có thể không cần quan tâm, dù sao tiểu hài tử cáu kỉnh, một trận quá khứ này sẽ tự mình quên mất, thế nhưng Thời Tiện Ngư nhìn Lục Lê vẻ mặt tức giận, lại cảm thấy không thể mặc kệ.
“Dì Diệp không phải không cần con của mình, dì ấy chỉ hy vọng có thể ở một trạng thái tốt hơn, trong hoàn cảnh tốt hơn, nghênh đón con của mình.”
Thời Tiện Ngư cố gắng giải thích, cho dù Lục Lê rất có thể không thể hiểu được: "Dì Diệp mỗi ngày cố gắng huấn luyện, tích cực làm nhiệm vụ, chính là vì xây dựng ốc đảo tốt hơn, đợi sau này không thiếu thức ăn và nước uống, mọi người sống trong một ốc đảo vô ưu vô lự, cũng có thể nuôi dưỡng con của mình tốt hơn.”
Lục Lê hỏi: Dì Diệp có thích con của mình không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play