Trần Hào thần sắc rối rắm, nhìn người vây quanh bốn phía, hắn nhíu mày, hạ giọng nói với Thời Tiện Ngư và Lâm Uyên: "Tôi quả thật có dẫn theo một người phụ nữ từ ốc đảo Thanh Hà, nhưng không phải bắt đi, là cô ấy trả phí vận chuyển cho tôi, thuê tôi đưa cô ấy đến ốc đảo lớn nhất gần đó.”
Thời Tiện Ngư sửng sốt.
Như thế nào? Không phải bị bắt đi sao?
Cô nhìn thẳng vào Trần Hào: “Gặp ở ốc đảo Thanh Hà sao?”
“Sẽ không có lỗi.” Trần Hào lắc đầu: “Tôi nhớ được rất tinh tường, ba năm trước tôi đi phụ cận kia thu về tài nguyên, nước của ốc đảo Thanh Hà lúc ấy đã không nhiều rồi, rất nhiều cư dân đều chuyển đi rồi, chỉ thừa ra những người bệnh, nghèo, già lưu ở thành nội, muốn đi lại cũng không được. Có một người phụ nữ mang theo đứa bé đến tìm tôi, nói muốn ngồi xe tôi đi ốc đảo lớn hơn.”
Hắn cẩn thận nhớ lại chuyện cũ, chậm rãi nói ra: “Trên đời này đáng tiền nhất chính là mẹ mang thai, tôi thấy cô ấy ôm đứa nhỏ, liền tức khắc đáp ứng rồi, dù sao chiến đội có quy định, hết thảy lợi ích đều không quan trọng bằng sinh mệnh của mẹ mang thai, nếu như có thể hộ tống mẹ mang thai đến ốc đảo, nói không chừng chiến đội còn ban phát cho tôi huy hiệu, nhưng là cô ấy sau khi đến ốc đảo, rất nhanh liền biến mất rồi, cũng không có bệnh viện tiếp nhận mẹ mang thai ước định kiểm tra đo lường, còn đến hiện tại thế nào, không ai biết rõ……”
“Cô ấy…… ôm đứa nhỏ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT