Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, lập tức bị chính mình bác bỏ - cô đường đường là đội trưởng chiến đội 017 Diệp Lưu Vân, khinh thường những thủ đoạn hạ tiện này.
Thời Tiện Ngư nói: "Tiểu Lê không phải con gái tôi, tôi hỏi thăm vị trí ốc đảo, chính là vì đưa nó đến một nơi an toàn để ở, đương nhiên, nếu như có thể tìm được mẹ ruột của nó, thì càng tốt."
Diệp Lưu Vân nghe vậy ngẩn người: “A, cô không phải? Tôi vẫn cho rằng cô là người mang thai!”
Thời Tiện Ngư nhíu mày hỏi: “Mang thai rốt cuộc là có ý gì? Là một loại nghề nghiệp sao?”
Diệp Lưu Vân muốn phổ cập cho Thời Tiện Ngư hiểu biết về thế giới này: "Cô chẳng lẽ không biết, hiện tại trên nước đại lục, thổ nhưỡng, không khí, đều chứa độc tố, nhân loại cơ hồ mất đi khả năng sinh sản, chỉ có rất ít phụ nữ có thể sinh con, nên các cô gái được mỗi ốc đảo trọng điểm bảo vệ, ở tại trong công viên ốc đảo, hưởng thụ quy cách đãi ngộ cao nhất, uống nước sạch nhất, ăn đồ ăn có dinh dưỡng nhất, bão cát cũng thổi không tới, hết thảy đều là vì để cho nhân loại có thể tiếp tục sinh sôi nảy nở a."
Thời Tiện Ngư nghe cảm giác là lạ, chần chờ hỏi: "Nói như vậy, mẹ Tiểu Lê có thể ở ngay trong công viên ốc đảo theo như lời cô nói không?"
Diệp Lưu Vân gật đầu: “Có khả năng này, nhưng cũng không nhất định, bởi vì mỗi người thể chất bất đồng, có những phụ nữ sau khi sinh, sẽ mất đi khả năng sinh sản.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play