Điều này không khỏi làm cho Thời Tiện Ngư nhớ tới mình khi còn bé, mẹ tặng cho cô một con búp bê biết nói biết chớp mắt, cô đặc biệt thích, đặc biệt vui vẻ, thế nhưng mới chơi non nửa ngày, búp bê liền hỏng mất.
Tuy rằng sau đó mẹ tìm thương gia đổi một cái mới, nhưng khi búp bê hỏng, tâm tình của cô cực kỳ không tốt.
Lục Lê hiện tại nhất định so với mình lúc đó càng khó chịu hơn? Những quả cà chua nhỏ trong veo như nước, cô bé nắm chặt trong tay không nỡ ăn, ngửi một cái, lại cắn một miếng nhỏ, uống nước chua chua ngọt ngọt bên trong, chậm rãi thưởng thức, một quả Lục Lê nhỏ có thể ăn rất lâu, nhưng hiện tại toàn bộ không còn.
Thời Tiện Ngư khe khẽ thở dài, ngồi xổm xuống nói với Lục Lê: "Không sao, cà chua không còn chúng ta có thể trồng lại, quýt hôm nay cho con ăn, hạt quýt có giữ lại không? Cũng có thể trồng nha.”
Lục Lê ngẩng đầu nhìn cô, trong đôi mắt đen ướt sũng tràn đầy nghi hoặc cùng mê man.
Thời Tiện Ngư phỏng chừng, đứa nhỏ này hoặc là từ nhỏ chưa từng tiếp xúc với trồng trọt, hoặc là cảm thấy trồng trọt rất rất khó khăn.
Kỳ thật trong lòng Thời Tiện Ngư cũng không yên, dù sao lúc cô tới đây, cũng không muốn trồng trọt ở thế giới phế thổ, cho nên chỉ đào một gốc cà chua từ trong vườn Linh Thảo, biến thành bồn hoa, muốn ăn lúc tươi mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play