Tiểu Mãn kéo quần áo của mình ra, lộ ra vết thương để Thẩm Tiêu nhìn - -
Nhưng mà vết thương trên miệng một giọt máu cũng không có, chỉ có mấy lỗ thủng bình thường, cậu bé đem làn da chỗ lỗ thủng kéo sang hai bên, lộ ra bên trong dày đặc, tơ trắng như băng tuyết.
Tiểu Mãn nhìn chằm chằm vết thương của mình, ngây dại.
An Dao nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Thẩm Tiêu, thấp giọng nói: “Xem ra, đứa bé này đã chết rồi...”
Thẩm Tiêu cúi đầu, vô lực trả lời: “Bởi vì ý niệm muốn sống sót vô cùng mãnh liệt, cho nên, hiếm thấy cùng vi khuẩn trắng đạt thành cộng sinh trong cơ thể.”
“Thay vì nói là cộng sinh, không bằng nói là nấm trắng dây dưa chấp niệm sinh hồn.” An Dao nhẹ giọng thở dài, khuyên Thẩm Tiêu: “Trạng thái phi nhân phi quỷ như vậy, có khác gì yêu quái kia không? Huống hồ trên người cậu bé còn có nấm trắng, một khi lan tràn sinh trưởng, lại tạo thành tai nạn mới, mặc dù có chút không đành lòng, nhưng... vẫn là mau chóng xử lý đi.”
Vẻ mặt Hạ Tiểu Mãn trở nên kinh hoảng, luống cuống nhìn Thẩm Tiêu, lại nhìn về phía Thời Tiện Ngư và Lâm Uyên: "Các người đang nói cái gì? Ai chết? Sao con lại chết... Nếu con chết, sao còn có thể ở chỗ này nói chuyện với các người?! Các người nói dối! Các người lừa đảo! Đại lừa đảo!!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT