Hóa ra hậu quả của việc từ chối không thông qua giấy phép kinh doanh cho Giang Châu lại nặng nề hơn hơn gấp nhiều lần so với những gì Tôn Mẫn Hùng có thể tưởng tượng. Phương Chính Dương đã truyền lời xuống, thậm chí còn bảo Lý Đông Vĩ đích thân điều tra chuyện này cho rõ ràng.
Mỗi câu trong lời đều là ẩn ý, Lý Đông Vĩ cũng không phải là kẻ ngốc, tuy là một con người liêm khiết nhưng mà leo được lên cái chức cục trưởng Cục công thương thì cũng phải là dạng không gian thì cũng phải khôn.
Huống hồ ông ta cũng đã có hiềm khích từ lâu với Tôn Mẫn Hùng.
Hồi trước tự dưng ông lại được cấp trên khen thưởng thậm chí còn tặng tiền, điều này khiến ông có chút thụ sủng nhược kinh.
Người xưa đã từng nói "vô công bất thụ lộc".
Thế nên ông đã phái người đi điều tra một chút, kết quả không hỏi thì thôi hỏi rồi thì mới thấy lạnh cả sống lưng. Cấp trên thế mà lại phái người đi âm thầm điều tra ông, kể cả từ cung cách làm việc đến tác phong chính trị lẫn lối sống đạo đức… thậm chí đến cả gia cảnh nhà cửa rồi đời sống tình cảm cũng bị tra xét một lượt. Cũng may ông là người tham liêm, là một tấm gương sáng điển hình trong giới quan chức, cây ngay không sợ chết đứng nên cho dù có tra thì cũng chỉ tra ra hoàn cảnh nghèo khó mà thôi, kết quả không những không bị phạt mà lại còn được tặng tiền.
Ông cũng đã tra ra được một chút phong thanh rằng kẻ tố cáo mình chính là Tôn Mẫn Hùng, có người từng thấy tên đó mang theo một vali hành lý lớn đến đại viện quân khu, sau đó vài tiếng lại thấy tên đó ủ rũ kéo cái vali hành lý lớn quay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play