Ông cụ dẫn Đường Niệm Niệm đi xem đồ vật, bà cụ thì ở bên ngoài canh chừng.
Căn trạch viện này cũng không lớn, cũng chỉ ba gian phòng ngủ một sảnh khách thêm hai cái sân nhỏ trước sau, sân trước dựng cái phòng bếp, ông cụ dẫn Đường Niệm Niệm đi sân sau.
Sân sau càng nhỏ hơn, cũng chỉ khoảng bảy tám m2, còn có một cây hoa quế, bên cạnh cái cây là cái phòng nho nhỏ chứa đồ linh tinh.
Loại trạch viện này ở Chư Thành rất phổ biến, có thể thấy được ở khắp nơi.
Ông cụ dẫn Đường Niệm Niệm tiến vào căn phòng chứa đồ linh tinh, bên trong đồ đạc bừa bộn, chất thành đống, phủ đầy tro bụi, những thứ đồ linh tinh này nhìn là biết đồ bỏ đi, càng sẽ không đưa tay đụng vào, quá bẩn.
"Cô gái, cháu chờ một chút."
Ông cụ nở nụ cười thần bí, còn có chút đắc ý, ông ấy ngồi xổm xuống, dời đống đồ chồng chất ở phía trên sang một bên, trong phòng lập tức bụi đất tung bay, Đường Niệm Niệm che mũi ra ngoài chờ.
Sau một lát, ông cụ ôm một cái rương cũ nát đi ra, cái rương này nhìn rất tàn tạ, còn có mấy cái lỗ bị chuột cắn mà thành, làm củi đốt còn chê khó coi.
Cái rương có hơi nặng, ông cụ ôm rất tốn sức, Đường Niệm Niệm nhận lấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT