“Té gãy chân? Ông trời thật có mắt mà!”
Đường Niệm Niệm nói với giọng hài hước, khiến Tề Quốc Hoa giận suýt hộc máu.
Anh ta cố nén giận, yếu ớt nói: “Tôi bị rắn độc cắn, Niệm Niệm, cứu tôi!”
“Còn bị rắn độc cắn? Bây giờ ông trời mở mắt to thật!”
Đường Niệm Niệm không nhúc nhích, rắn cô chọn không phải kịch độc, không gây chết người lập tức được.
Tề Quốc Hoa tức vô cùng.
Thật sự mù rồi.
Trước mắt tối đen như mực, không nhìn thấy thứ gì.
Tề Quốc Hoa hoảng loạn, anh ta còn muốn được đề bạt, mù như thế này thì sao ở lại quân đội? Đường Niệm Niệm thưởng thức cảnh anh ta chật vật hoảng loạn một lúc, tâm trạng vui vẻ, lúc này mới rủ lòng từ bị bảo Bách Tuế chạy xuống núi tìm người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT