Bột phấn là do Đường Niệm Niệm tìm thấy ở trên bàn quán cơm, cái bàn là chỗ Lưu Đan Hà và Ngụy Thạch Trụy ngồi lúc ăn cơm.
Lưu Đan Hà rót rượu cho Ngụy Thạch Trụy, trong rượu pha trộn những thứ bột này.
Đường Niệm Niệm không nhận ra những bột phấn này nhưng cô đoán Lưu Đan Hà sẽ không vô duyên vô cớ trộn lẫn thứ này vào trong rượu, thế nên đến khi Lưu Đan Hà và Ngụy Thạch Trụy rời khỏi quán cơm, cô đã tìm thấy một ít bột phấn ở trên bàn rồi cạo sạch hết xuống.
Có lẽ khi đó Lưu Đan Hà căng thẳng nên khi cho bột vào tay đã hơi run rồi bột vãi ra một ít, cô ấy không hề phát hiện ra.
Đường Niệm Niệm bèn tìm một bệnh viện gần đó, lấy số khoa Đông y rồi lôi bột phấn ra cho bác sĩ xem.
“Bác sĩ, làm phiền ông giúp tôi xem xem cái thứ bột này là gì, có công hiệu tráng gương không? Mẹ tôi cố ý mua về, tiêu tốn mười đồng, bảo là ngâm vào trong rượu cho cha tôi uống, bổ vô cùng!”
Đường Niệm Niệm bịa bừa ra một lý do, dù sao thì đàn ông ở cái độ tuổi của cha cô đều phải bồi bổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play