Dưới sự hướng dẫn của Đường Niệm Niệm, bà ta thêm đường viên và sữa bột, cầm thìa khuấy một lúc, kích động nhấp một hớp, cà phê vừa vào miệng, mặt của bà ta lập tức nhăn nhúm lại, nôn không được, không nôn cũng không xong.
Một thứ đắt như vậy, nôn thì quá đáng tiếc, nhưng nuốt xuống thì cũng quá khó cho bà ta.
Triệu Xuân Mai giống như uống thuốc, nhắm mắt lại, uống ực một hơi cạn ly cà phê, giống như tráng sĩ hy sinh oanh liệt.
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật một cái, không biết còn tưởng rằng là uống rượu độc nữa.
"Má ơi, người phương Tây đáng thương quá, chưa từng ăn cái gì ngon cả!”
Sau khi Triệu Xuân Mai ăn khối bánh bích quy bánh mới cảm thấy dễ chịu, cảm khái một câu, trong giọng nói thể hiện sự thương cảm với người phương Tây.
Mỗi ngày uống cà phê đắng như thuốc Đông y, đây thật là tự chuốc khổ vào người! Đường Niệm Niệm cười cười, dời dĩa bánh bích quy qua trước mặt bà ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play