"Khác nào cản trở em?"
Đường Niệm Niệm không lưu tình chút nào, không cho anh hai ngốc chút mặt mũi nào.
Trước đó lúc bọn bắt cóc bắt cóc Đặng Mạt Lỵ, Đặng Mạt Lỵ bảo anh hai ngốc chạy nhưng đồ đần này lại tự cho là đúng mà xông lên, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, nhiệt huyết có thừa, nhưng trí thông minh và năng lực đều thiếu nợ mấy tên vay nặng lãi.
Mặt Đường Trường Phong đỏ bừng lên, cúi đầu xuống buồn buồn nói: "Anh… anh về nhà."
Anh ấy quá vô dụng, mỗi lần đều gây thêm phiền toái cho Niệm Niệm, anh ấy muốn trở về chuyên tâm rèn luyện công phu, sau này chuyện phiền phức anh ấy sẽ tự mình giải quyết, không để Niệm Niệm vất vả nữa.
Đường Niệm Niệm cũng nhận thấy ban nãy mình nói chuyện hơi gắt, bèn hơi mềm giọng, nói: "Trở về đứng cọc gỗ đi!"
"Hầy, anh sẽ trở về đứng đủ hai giờ, Niệm Niệm, em rể, hai em cẩn thận một chút nhé!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT