Đường Niệm Niệm xạm mặt lại, tùy tiện rút mấy tờ giấy đưa qua, chờ Bào Liên Sinh khóc được một lúc rồi mới nói: "Tôi có thể nghĩ biện pháp để bà cụ về quê nhà ăn đồ ăn quê nhà, nhưng ông chủ Bào phải giúp tôi một chuyện."
"Cô thật sự có thể làm được?"
Đôi mắt Bào Liên Sinh lóe sáng giống kim cương, không để ý tới việc khóc nữa, nhìn chằm chằm vào cô.
"Đúng, tôi là người của quốc gia, chút quyền lực ấy vẫn phải có."
Đường Niệm Niệm dõng dạc bảo đảm, dù sao trước tiên phải lấy được thuyền tới tay, nếu thực sự không được thì bỏ Bảo lão phu nhân vào không gian rồi mang về, sau đó lại mang đến Ninh Ba ăn một bát chè trôi nước bột nếp nghiền, sau đó sẽ mang về Hồng Kông.
"Cô Đường cần tôi làm cái gì? Chỉ cần tôi có thể làm được, nhất định sẽ dốc hết toàn lực." Bào Liên Sinh rất thoải mái đồng ý.
"Đối với ông chủ Bào là một việc rất nhỏ, tôi có một tốp máy tiện, muốn chở về thành phố Thượng Hải, cần mượn thuyền vận hàng của ông."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT