Bà cụ Đường trừng mắt nhìn Đường Niệm Niệm, nhìn cháu gái bé bỏng đau thương tới mức này, hiển nhiên số tiền tích lũy cũng không ít, không thể dưỡng thói quen vung tay quá trán của con bé này, về sau phải nói một tiếng với con bé Niệm, không thể cho Cửu Cân tiền nữa.
Con nít cho một hào là đủ rồi, về sau trưởng thành muốn dùng tiền phải đi kiếm bằng chính bản lĩnh của mình, kiếm được bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, quyết không thể kiếm được một đồng tiêu mười đồng, nhà họ Đường không thể sinh ra loại phá gia chi tử.
Đường Mãn Đồng chui xuống đáy giường lôi cô bé ra, sau đó đã thấy hốc tường nho nhỏ, sau đó đối chiếu vị trí phía dưới, anh ấy trầm ngâm.
Một chút cảm xúc áy náy xông lên trong lòng, nhất là nhìn thấy gương mặt lấm lem đang đau thương cực độ của cháu gái, cảm giác áy náy tăng lên gấp bội. Nhưng anh ấy quyết không thể thừa nhận mình là con chuột. Nếu để cho mẹ già biết anh ấy có tích tiền riêng, khẳng định lại muốn buộc anh ấy dâng cúng.
"Hu hu… Con muốn cho chị hai lì xì, mất rồi... Lì xì mất rồi..."
Cửu Cân đã bị túm ra khỏi gầm giường, gương mặt còn lem nhem hơn mèo mướp, vẫn đang đau buồn khóc thút thít.
Đường Niệm Niệm lúc đầu vui vui, khi nghe thấy lời cô bé nói thì lập tức bị cảm động, trong lòng cũng nổi lên chút cảm xúc áy náy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play