Đường Niệm Niệm lại nghĩ tới một chỗ bất hợp lý, bèn hỏi: “Nếu bác cả anh mỗi năm đều gửi tiền về, sao anh lại sống thảm như vậy?”
Ngoại hối bây giờ vô cùng có giá trị, sau khi đổi thành đại đoàn kết, sức mua khá kinh người, Đỗ Nhất Luân sao lại thảm tới mức nhịn đói ba ngày? “Tháng sáu và tháng mười hai hằng năm bác cả tôi đều sẽ gửi tiền tới, nhưng năm ngoái tôi không nhận được tiền của ông ấy nữa, tôi muốn nhờ khu phố sắp xếp công việc, bất kể là việc gì, quét dọn nhà vệ sinh dán hộp giấy đều được, nhưng họ luôn thoái thác, tôi…”
Giọng nói của Đỗ Nhất Luân trở nên nghẹn ngào, anh ta chỉ muốn có một cơ hội làm việc, nhưng chút thỉnh cầu hèn mọn này cũng không thực hiện được.
“Họ muốn lấy căn nhà này của tôi, trước đây từng đề cập rất nhiều lần, đều bị tôi từ chối, căn nhà này là nơi tôi sống từ nhỏ, có toàn bộ hồi ức giữa tôi và cha mẹ, tôi không muốn những người đó chuyển vào sống, họ liền lấy việc này đả kích tôi, muốn ép tôi đi cầu xin họ, hoặc đợi sau khi tôi chết, căn nhà này sẽ thành vật vô chủ, cuối cùng vẫn rơi vào trong tay họ, nhưng họ nghĩ sai rồi, trước khi tôi chết, tôi sẽ thiêu rụi căn nhà này cùng tôi, ai cũng không có được!”
Đỗ Nhất Luân trào phúng, anh ta tuyệt đối sẽ không để những người đó đạt được ý muốn.
Tuy anh ta thế đơn lực mỏng, ai cũng có thể bắt nạt, nhưng anh ta có cách phản kích của mình.
Cùng lắm thì chết!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play