Trương Ngọc Mai đắc ý, còn liều lĩnh nói: “Mau thả tôi ra, Đường Lục Cân, tôi coi cô như bạn bè mà cô lại đối xử với tôi như vậy, sau này chúng ta không còn là bạn bè nữa!”
“Ai muốn làm bạn với loại rắn độc như cô chứ!”
Đường Lục Cân tức giận mắng to, gương mặt trắng nõn tức giận tới mức đỏ bừng lên, sao trước kia cô bé lại không nhận ra, Trương Ngọc Mai chất phác chân thành lại là người ác độc, nham hiểm, mặt dày vô liêm sỉ thế này chứ.
Các bạn học khác đều nhíu mày, vô cùng chán ghét Trương Ngọc Mai vô liêm sỉ, nhưng bọn họ cũng không có cách nào, mọi việc đều phải có chứng cứ, không có chứng cứ thật sự không thể định tội Trương Ngọc Mai.
Đường Niệm Niệm đứng ngoài cửa nhà ăn khẽ thở dài, Đường Lục Cân vẫn còn quá lương thiện.
Cũng không trách được, Đường Lục Cân mới mười sáu tuổi, chưa biết lòng người hiểm ác, có thể làm tới mức độ như vậy là đã rất lợi hại rồi.
Cô chậm rãi bước vào nhà ăn, chen vào giữa đám người, tiến tới trung tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play