Nhìn đống quả chất đống dưới ngăn bàn, Hà Lan đau đầu ôm trán, kinh khủng thật, có phải ngày lễ gì đâu mà bọn họ nhận được nhiều quá thế nhỉ.
Mà suy đi tính lại, đáng ra tự bản thân họ tặng sẽ tốt hơn nhiều so với cô. Tại sao cứ nhất quyết nhờ đến Lan đây làm gì. Cô cũng bận lắm chứ, đâu có nhiều thời gian mà đi ship đồ.
Nhưng đành vậy, giúp thì giúp cho trót, cô không thể để mặc những tình cảm của người khác, ôm đống thư quà trên tay, Lan khóc không ra nước mắt. Khoảng thời gian nghỉ ngơi yên bình của cô, thế là chấm dứt hoàn toàn.
Đầu tiên là lớp 12B1.
Quân không có trong lớp, cô đành gửi túi quà cho bạn thân anh ấy.
Đan cười cười, chỉ vào túi quà:
"Em chất thế, chơi cả túi to thế này, tên gì nào, để lát anh nói cho Quân giúp em."
Biết Đan hiểu nhầm, Lan vội xua xua tay, nói nhỏ:
"Cái này là mấy bạn khác nhờ em gửi thôi, có thư ở trong ấy nữa ấy, anh bảo anh ấy nhớ đọc nha, có nhiều bạn thích anh Quân lắm thì phải."
Đan dở khóc dở cười, ai đời đâu lại đi ship quà bao giờ. Cô nhóc này lạ thật đấy, mà... sao cậu ta cứ cảm thấy có chút quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi nhưng không nhớ.
Đan nghiêng đầu, vừa định mở miệng hỏi Lan học lớp nào, ai ngờ cô nhóc đã cúi đầu chào tạm biệt rồi chạy đi mất. Miết miết cằm, Đan quay trở về chỗ ngồi với suy nghĩ khó hiểu.
Một lúc sau...
Đan ôm miệng, hét lớn:
"Vãi l*n, đây không phải cô nhóc trên diễn đàn trường sao? Mà cái gì cơ... em gái ruột Nguyễn Triệu Phong 11A3."
Lúc này ở lớp 11A3, Phong tự mãn ra mặt, giả vờ xoa nhẹ hai huyệt thái dương, cậu tặc lưỡi:
"Thấy anh nổi tiếng chưa mày, người theo đuổi xếp hàng dài. Cơ mà anh có crush rồi, huhu..."
Hà Lan chán chường nhìn đồng hồ, còn 10 phút nữa là hết giờ ra chơi, cô chẳng muốn lãng phí thời gian một chút nào cả.
Phong bên này vẫn lo đấu tranh tư tưởng các thứ, nhận? Không nhận? Nhận? Không nhận... Cậu gãi gãi đầu, mặt ra vẻ đăm chiêu.
Dúi thẳng túi quà vào tay Phong, cô gắt:
"Anh có chấy đấy à, nhận đi."
Ngu người nhìn bóng dáng đứa em gái bé nhỏ, khóe miệng Phong giật giật:
"MÀY LÀ EM GÁI TAO ĐÓ NGHEN!!!"
Đang đi, chợt nhớ ra còn túi quà của Huy, cô vội quay đầu, nhanh như chớp đã xuất hiện trước mặt Phong.
"Anh đưa cái này cho anh Huy giúp em với."
Phong chớp chớp mắt, nể tình đây là em gái cậu, cậu sẽ giúp, nhưng chuyện đó xảy ra bao giờ thì cậu chẳng biết, chỉ biết chắc chắc không phải là bây giờ, vỗ vỗ nhẹ lên đầu Lan, Phong cười mỉm.
"Không thích."
Phong đủng đỉnh trở vào lớp.
Lan nghẹn.
Lớp cuối cùng, 11A1.
Một chị gái trong lớp quay qua cô, cười hiền:
"Huy không có ở lớp em ạ."
Lan thở phào, thầm cảm thấy may mắn trong lòng, may mà không phải chạm mặt Huy. Dù gì sau nụ hôn đầu ấy, chỉ số ghét Huy trong lòng cô tăng cao đến đột biến. Cô dạ một tiếng ngọt ngào, vui vẻ nói:
"Nhờ chị đưa túi quà này cho anh Huy giúp em với, đây là quà của những bạn khác muốn đưa cho anh ấy ạ."
Chị gái nhìn Lan, chần chừ một lúc lâu, sau đó khe khẽ lắc đầu:
"Xin lỗi em, chị không thể giúp."
"Ơ?"
"Cuối giờ anh Huy có việc bận ở lại lớp, em có thể tìm cậu ta lúc đó nhé."
"Dạ?"
Hỏi các anh chị khác trong lớp 11A1, câu trả lời cũng chỉ là không. Hết giờ ra chơi, túi quà của Huy vẫn nằm trên tay Lan.
Có cô nàng giận nhưng chẳng làm gì được ngoài việc trở về lớp với cục tức, có chàng sau khi hoạt động câu lạc bộ trở về, biết được chút tin tức thì chẳng ngạc nhiên tẹo nào, trái lại còn rất thản nhiên cười tủm cười tỉm.
1 giờ trước, trong giờ tự học.
Tại group chat 11A1
Hot Boy Hải Huy – người chả bao giờ nhắn tin vào group, nay lại nổi hứng gửi ảnh vào group. Bất ngờ thay, còn là một cô gái, người không xa lạ gì trong mấy ngày qua – Hà Lan 10D1. Biết tin hot, các thành viên đều lao vào hỏi thăm, tốc độ nhắn cứ phải gọi là chất của chất.
[Công khai hả mày.]
[Èo, sến kinh thế.]
[Tụi tao xem ảnh em ấy phát ngán ở cfs trưởng rồi, mày còn gửi vào làm quái gì nữa.]
...Huy còn chả thèm đọc đến tin nhắn, chỉ đáp lại một câu.
[Nếu cô bé này có nhờ tụi mày làm việc gì liên quan tới tao. Cấm giúp, cấm đụng, và cấm thích. She is mine.]
Một trận nháo nhào tra hỏi trong lớp đã xảy ra.
Từ đó, các thành viên trong lớp đều ngầm thừa nhận, Nguyễn Hải Huy bad boy, nay đã biết đơn phương một người.
Phán như thần, biết Lan đến lớp mình thiệt vào giờ ra chơi, Huy khoái chí lắm, cả buổi học cứ cười một mình.
[Lát em có thứ cần đưa anh, ra về ở lại lớp một lúc.]
[Ok.]
TÙNG TÙNG TÙNG.
Tiếng trống vừa dứt, Lan vẫn ngồi tại chỗ làm bài thêm 5 phút, tránh để mấy đứa bà tám trong lớp hiểu nhầm là cô mong muốn đến gặp Huy. Sau khi thấy mọi người trong lớp đã về hết, Lan mới chậm rãi gấp sách vở, xách túi quà tiến thẳng tới dãy khối 11.
Lúc nhìn qua khe cửa, trái tim Hà Lan bỗng dưng nảy lên một nhịp. Là Hải Huy... bên cạnh anh ấy, còn có một cô gái khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT