Được 4 phút trò chuyện cùng Quân, Hà Lan thật sự thấy anh chàng này cute vãi, cô nói gì cũng cười ngây ngô hết cả ra. Nói chung là dễ gần, đẹp trai, mỗi tội hơi ít nói. Tuy vậy cũng đủ combo sát thương cho mấy bạn nữ rồi.

Đang tính hỏi Quân đoán xem đội nào sẽ thắng. Bỗng dưng một bên vai lại nặng trĩu, Lan nghiêng người, suýt nữa theo phản ứng không kìm nổi tiếng hét bật ra khỏi miệng.

Cô há hốc, trợn tròn mắt nhìn Huy với ý muốn hỏi "Anh làm cái l*n gì ở đây thế?"

Huy cười cười, trịnh trọng chào hỏi nhóm bạn ngồi cạnh cô, sau vài phút xin xỏ đủ kiểu. Cuối cùng anh đã an phận ngồi bên cạnh Lan.

Huy nhỏ giọng: "Chúng ta lại gặp nhau rồi nhỉ?"

Gặp nhau cái gì, anh chỉ giỏi make color thôi à.

Biết còn có Quân ngây thơ bên cạnh, Lan cố nén nhịn những tiếng nói tục tĩu để không làm ảnh hưởng tới anh chàng.

Lan miễn cưỡng tươi cười: "Tha em đi anh hai."

Nhận ra được bộ dạng chật vật của cô, Huy không khỏi buồn cười, cố ý ngây ngô:

"Ừm, em gái đã nói thì anh trai sẽ suy nghĩ vậy."

Cô mím môi, chưa gì cảm giác bất an đã ập đến, Huy mà nói chuyện kiểu này thì cô xác định tới số. Đành vậy, cứ để cuộc đời đưa đẩy Lan đến đâu thì đưa.

Cơ mà còn có chuyện quan trọng gây áp lực tới cô hơn... Mấy ánh mắt như muốn phóng tia lửa điện liên tục phóng về phía Lan, cô khẽ nuốt nước miếng, hoảng sợ nhích xa hai người còn lại một chút. Lâu lâu còn dơ tay lên phẩy phẩy, ra vẻ hai người không hề liên quan đến mình.

Rất may cho Lan là hiệp hai của trận đấu nhanh chóng bắt đầu. Mọi người cũng dần chuyển sự chú ý lên sân đấu. Hiệp 2 này, phải nói là náo nhiệt hơn hiệp đầu gấp gấp trăm lần.

Do hiệp 1 đội nào cũng dè chừng nhau, muốn quan sát được lối chơi của đối phương trước. Vì vậy hiệp 2, mỗi người ai nấy đều hăng hái cướp bóng. Nhưng khối 10 mà, đụng độ với đội bóng lớp 11 dày dặn kinh nghiệm có khác gì lấy trứng chọi đá.

Mỗi lần bị ngã, tay chân va vào nhau côm cốp, tụi khối 10 lại nhăn mặt cau có.

Hết hiệp 2, đội khối 11 cách xa khối 10 bảy điểm.

Lan xoa xoa cái cổ khản đặc tiếng của mình. Khổ, lần nào đội nhà bóng vào rổ, cô lại nhiệt huyết hét lớn. Giờ thì thảm rồi, cổ họng khô cứng luôn.

Xui như tró một cái là thùng nước ở đầu dãy ghế cơ, Lan mà muốn lấy thì phải vượt biết bao nhiêu sóng gió mới lấy được.

Đùa chứ Lan cũng biết ngại, biết ngượng nên mới không dám lấy. Có thằng thấy đứa bên cạnh gặp khó khăn, dù lòng thương thì thương, nhưng bên ngoài vẫn cười khanh khách nhé.

Huy huých nhẹ vào vai Lan:

"Có cần anh giúp đỡ không?"

Hà Lan thở hồng hộc: "Anh biến dùm em."

Huy bĩu bĩu môi, dù muốn mặc kệ nhưng vẫn chẳng làm gì khác ngoài việc đưa chai nước cho Lan được, đành thở dài một tiếng, rủ lòng thương.

"Cho em."

Sau lời nói đồng thanh của Huy và Quân, hai người mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau. Ánh mắt phải nói là không thể tin được. Dù gì lúc sáng cũng là kẻ thù không đội trời chung, giờ lại nói chuyện với nhau bằng cách này.

Vốn dĩ cũng có hơi lúng túng. Cánh tay Huy và Quân vẫn không động đậy, cái nhìn kia vẫn dừng thẳng trên người cô gái.

Lan bất giác rùng mình, lại nữa lại nữa, mấy cái ánh nhìn lành lạnh ở bên dãy 11 lại phóng thẳng sang bên đây rồi.

Cô nuốt nước miếng ừng ực, vừa không ngờ tới hành động của hai người, lại vừa sợ hãi khi nhận được sự quan tâm thái quá không quen này. Nhưng chẳng lẽ lại chỉ đi nhận nước của một trong hai người. Như vậy cũng bất lịch sự quá.

Lan khóc thầm trong lòng, tha em, em thà chịu khát còn hơn.

Nghĩ rồi Lan liền đẩy chai nước của mỗi người ra chỗ khác, xua xua tay cười xuề xòa:

"Không sao không sao, hai người đừng lo, em không khát."

Biết con nhóc bên cạnh để ý đến ánh nhìn của người khác, Huy bực, tay thu hồi lại chai nước, nhưng miệng lại ghé sát về phía tai cô mà thủ thỉ:"Em Lan thân mến, em muốn tự uống nước, hay để anh bón cho em đây."

Không nghĩ ngợi gì nhiều, Lan liền giật lấy chai nước trong tay Huy mà tu một hơi. Sau khi uống xong còn điên tiết nhìn Huy với ánh mắt căm thù.

Huy đắc ý: "Ngoan đấy."

Quân bên cạnh chứng kiến tất cả mọi việc, bàn tay đang cầm chai nước bỗng dưng siết chặt. Tuy nhiên Quân cũng không nói gì nhiều mà chậm rãi quay mặt đi hướng khác. Chuyện của người khác, không đến lượt cậu xen vào.

Kết thúc hiệp 3, đội lớp 11 thay đến hai người, Phong không hiểu vì sao cũng rời sân. Trở về hàng ghế dự bị. Cơ mà còn có mỗi một hiệp, chẳng biết kiểu gì mà Phong lại nhảy lên ghế khan giả để xem luôn.

NHƯNG...

Chuyện là thấy thằng bạn thân đến bên diện khối 10 góp vui. Đương nhiên Phong ở bên khối 11 sẽ cảm thấy cồn cào khó chịu trong người.

Mà ai chứ Phong nhí nhố đây dễ gì cam tâm chịu đựng cái "nghịch cảnh" như vậy. Đoạn, cậu cũng rời bỏ dãy ghế lớp 11, hoàn hảo nhảy sang khối 10 ngồi phía sau Lan.

Rồi éo hiểu thế quái nào, tình trạng trong hội trường bây giờ cứ phải nói là bùng nổ. Ba hot boy ngồi một chỗ, đỉnh cao của nhan sắc chèn ép dãy ghế khối 10.

Mấy đứa bạn lúc nãy được ngồi bên dãy 10, ngu ngu nhảy sang khối 11 giờ đang tiếc đứt ruột. Hà Lan ngồi giữa đống hỗn độn, khóe miệng khẽ giật giật. Vãi l*n, cái... tổ hợp kì dị gì thế này? Cô nuốt nước miếng, sợ hãi cầu nguyện cho chính bản thân sắp tới sẽ tai qua nạn khỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play