Phong Mang

Chương 14


2 tháng

trướctiếp

Trời còn chưa sáng, Du Minh đã bị một đoạn ‘đàn hát thâm tình’ cách vách đánh thức.
“Tôi quỳ xuống cầu nguyện với trời, xin cho tôi dũng khí đối mặt với hết thảy, có được không? Tôi đã yếu đuối khiến anh xoay người rời đi, không có anh mọi thứ đã không còn quan trọng! Buông tay đi, yêu không cần lẩn tránh, yêu không phải muốn có liền có được, ai thắng ai thua đã không còn quan trọng, có thể hạnh phúc một lần là tốt rồi…”
Du Minh đi qua cửa nhìn, liền không chịu nổi cảnh tượng trước mắt.
Hàn Đông vác một cây ghi-ta không biết tìm được ở đâu, đi chân trần, tóc tai bù xù, hai mắt đầy tia máu, thanh âm khàn khàn, thân thể điên cuồng đong đưa theo tiết tấu, vừa hát vừa khóc mãnh liệt như phải chịu đừng nỗi đau nào đó, Du Minh nhìn chỉ muốn ném hai đồng tiền vào cái chậu bên chân hắn.
“Ê, tôi nói này, cậu lại phát điên cái gì đấy?” Du Minh đi tới.
“Đừng cản tôi!” Hàn Đông một tay đẩy Du Minh ra, lại nặng nề gẩy dây đàn: “Xin cho tôi một lần yêu! Tôi cho anh tất thảy…”
Qua một thời gian thật dài, Hàn Đông mới thả đàn ghi-ta buông, ngồi xếp bằng trên giường, vẻ mặt mất hồn mất vía.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp