[Vong Tiện] Xuân Vũ Kinh Xuân

Chương 13


2 tháng

trướctiếp

13.
Chẳng biết có phải là do vận khí của Lam Vong Cơ thật sự tốt hơn vận khí của Ngụy Vô Tiện hay không…
Lúc trước khi y đi theo Ngụy Vô Tiện vào phòng hắn thì hết người này đến người khác không ngừng đến quấy rầy rồi ngắt lời, nhưng đợi đến khi y kéo Ngụy Vô Tiện về phòng dành cho khách của Liên Hoa Ổ thì suốt dọc đường không hề đụng phải bất kỳ ai.
Ngụy Vô Tiện chỉ nghe thấy cánh cửa sau lưng bị người ta đóng lại một phát thật mạnh, theo phản xạ quay đầu lại liếc một cái. Nhưng mà Lam Vong Cơ vẫn đang nắm một đầu của sợi dây buộc tóc trong tay, đầu còn lại thì đang trói chặt lấy hai cổ tay hắn. Y dùng sức kéo về phía trước một cái đã lập tức dắt hắn từ bên cạnh cửa vào gian trong của phòng. Ngụy Vô Tiện chỉ có thể thuận theo lực kéo của Lam Vong Cơ để y dắt hắn đi về phía trước, không quên dài giọng kháng nghị:
“Không phải chứ Lam Nhị công tử… Chúng ta đã về đến phòng rồi, tại sao ngươi vẫn còn trói ta vậy?”
Lam Vong Cơ nghe thấy vậy thì bàn tay đang nắm lấy một đầu của dây buộc tóc lập tức buông lỏng. Ngụy Vô Tiện nghĩ rằng tiếp đến y sẽ cởi trói giúp hắn, không nghĩ rằng cái dây buộc tóc đỏ tươi chói mắt kia chỉ chậm rãi rơi xuống, sau đó đung đưa qua lại trước hai đầu gối hắn. Ngụy Vô Tiện tự lập quen rồi, nếu có thể tự mình làm thì rất ít khi năn nỉ người khác giúp, cho nên lúc này hắn đang cúi đầu thử dùng răng để gỡ cái mối buộc trên cổ tay lỏng ra. Chẳng qua là lực tay của Lam Vong Cơ thật sự quá mạnh, dùng chiếc dây buộc tóc mảnh dài trói chặt cổ tay hắn lại rồi buộc thành nút chết, cho dù Ngụy Vô Tiện có dùng răng cắn thế nào hay là vặn vẹo cổ tay ra sao, cái dây buộc tóc cũng chẳng trông có vẻ được nới lỏng ra chút nào. Ngụy Vô Tiện cắn một lúc lâu, cắn đến mức cái nút thắt cũng ướt đẫm nước bọt, vẫn là không cởi được. Thế là hắn nghiêng người dựa hẳn về phía sau, hơi bĩu môi, ra vẻ mặc kệ tất cả nghe theo ý trời.
Ấy thế mà Lam Vong Cơ ngồi ngay bên hắn vẫn lẳng lặng nhìn, suốt toàn bộ quá trình không hề có ý muốn cởi trói cho hắn dù chỉ một chút. Ngọn nến vẫn còn leo lắt cháy trên bàn, chút ánh sáng yếu ớt soi lên đáy mắt màu lưu ly cực nhạt của y, khiến nó càng trở nên sâu lắng hơn. Ngụy Vô Tiện giống như cả người không xương, ngã người nằm bò ra giường, nhướng mày lên, khóe mắt lướt qua khuôn mặt thanh tuấn của Lam Vong Cơ rồi hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp