Cửa nhà của Văn Thiên Lệ không khóa, vì cô ấy đã nghĩ đến khả năng mình gặp chuyện bất trắc, nên để người khác có thể tìm đến cứu con mình. Đường Mạt đẩy cửa bước vào, căn hộ này chưa đến 200 mét vuông, so với tiêu chuẩn trong khu này thì cũng thuộc dạng nhỏ.
Cách bài trí của căn hộ tràn ngập màu hồng và trắng, giống như một ngôi nhà của công chúa nhỏ, hoàn toàn không giống nơi ở của một người mẹ có hai đứa con.
Đi sâu vào trong, Đường Mạt nhìn thấy bức ảnh lớn treo trên tường. Người phụ nữ trong ảnh có gương mặt tinh khôi, đôi mắt trong veo, miệng cười rạng rỡ, mặc một chiếc váy lụa màu hồng, trông hệt như một cô gái vừa tốt nghiệp đại học.
Dùng từ "hệt như" có lẽ không đúng lắm, bởi vì Văn Thiên Lệ thật sự chỉ là một cô gái vừa bước ra khỏi cổng trường.
Nếu không nhìn thấy bức ảnh này, Đường Mạt cũng đã quên rằng, Văn Thiên Lệ thực sự còn ở độ tuổi của một nàng công chúa.
Một người có tất cả mọi thứ tốt đẹp nhưng lại để lãng phí, có lẽ chính là để chỉ cô ấy.
Không nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, Đường Mạt lần lượt mở từng cánh cửa phòng ra, cuối cùng tìm thấy hai đứa bé trong một căn phòng ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT