Không có gì khó hiểu khi Kiều Cẩn luôn ôm hận việc Trương Tư Dương đã đánh cắp bức tranh của cô cho đến khi qua đời. Bức tranh đó không chỉ đơn thuần là một tác phẩm, mà còn là sự thể hiện nỗi đau sâu sắc nhất của cô.
Cô đã cố gắng hết sức để trình bày nỗi đau ấy theo cách riêng của mình, nhưng rồi lại bị người khác nhận vơ là của mình.
Nếu như những ký ức đau khổ đó thuộc về người khác, thì những năm tháng cô đã trải qua, những tổn thương mà cô chịu đựng, rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Dù thế nào, Kiều Cẩn cũng không thể nào hiểu được, và chính điều này đã khiến cô đau khổ thêm.
Hội chứng căng thẳng sau chấn thương. Đường Mạt chắc chắn rằng sau sự cố đó, Kiều Cẩn đã mắc phải hội chứng này.
Những nỗi đau giống như cái lồng giam, trói buộc cô bé không thể nào thoát ra được.
Đường Mạt bỗng nhiên có cảm hứng. Cô biết lần này mình nên vẽ gì bằng đôi tay của Kiều Cẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play