Tối đó, Đường Mạt vẫn tiếp tục ở lại căn phòng trống trong nhà Đại Ngư, nhưng giờ đây cô bắt đầu cảm thấy không còn thoải mái như trước nữa. Bởi mỗi lần ra ngoài, cô đều bị cả gia đình nhìn chằm chằm với ánh mắt đầy sự tôn kính và biết ơn. Dù đã trải qua nhiều tình huống tương tự, Đường Mạt vẫn thấy không quen.
May mắn thay, những ngày như vậy không kéo dài lâu. Sáng hôm sau, khi ba mẹ Đại Ngư vừa trở về, chị Lai đã mang theo mấy túi đồ lớn đến gõ cửa.
"Tôi nghe ông nhà tôi nói rồi, lần này họ thoát được khỏi chỗ đó đều nhờ công của cô. Ở nơi nhỏ bé này, không có thứ gì quý giá, mấy thứ này là hải sản tôi tự phơi khô và ướp. Mong cô Đường đừng chê."
Chị Lai đã biết từ trước rằng Đường Mạt là nhân vật đứng đầu bảng xếp hạng, dù có lục tung cả làng chài cũng không có gì đủ quý giá để lọt vào mắt cô.
Nhưng Đường Mạt đã mang Bảo Ca trở về, mang theo niềm hy vọng cho chị, giúp cuộc đời chị một lần nữa bừng sáng. Ân tình lớn như vậy, chị không thể chỉ nhận mà không có sự báo đáp.
Đường Mạt sao có thể từ chối? Cô vui vẻ nhận lấy những món quà mà chị Lai mang tới.
Cô đã nghe Đại Ngư nói rằng tay nghề làm các món hải sản của chị Lai nổi tiếng trong làng. Đường Mạt vốn rất thích sưu tầm các món ăn đặc sản, trước đây khi ở núi Đại Hoa, cô cũng đã thu thập không ít quả dại và hiện chúng vẫn được cất giữ tốt trong kho của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play