"Chị Đường Mạt, chị đã đi một mình ngoài kia lâu như vậy, chắc hẳn rất vất vả nhỉ?" Đại Ngư nhìn Đường Mạt chèo thuyền suốt mà vẫn thoải mái như không, trong lòng không khỏi ngưỡng mộ.
Thực ra, cậu biết Đường Mạt chính là người đứng đầu bảng xếp hạng Hoa Hạ. Lúc mới gặp, cậu chưa từng nghĩ đến khả năng đó. Dù sao, người đứng đầu làm sao có thể tình cờ đến một nơi nhỏ bé, hẻo lánh như làng chài này được? Hơn nữa, chị Đường Mạt lại rất thân thiện, chẳng hề tỏ ra kiêu ngạo chút nào.
Nhưng càng tiếp xúc, Đại Ngư càng nhận ra rằng Đường Mạt không hề đơn giản. Chị ấy chắc chắn chính là người đứng đầu trong bảng xếp hạng.
"Vất vả à? Cũng bình thường thôi, lâu dần rồi cũng quen."
Đường Mạt nói với vẻ rất chân thật. Ở kiếp trước, khi cô mới bắt đầu bươn chải trong thế giới tận thế, không có ai bên cạnh, không người thân, không bạn bè, lúc đó đúng là vô cùng khó khăn. Nhưng rồi, thời gian qua đi, cô dần học cách chịu đựng.
Ban đầu, cô còn không nhịn được mà khóc vào mỗi đêm. Về sau, dù có bị dị thú cắn rách thịt trên vai, cô cũng không rơi một giọt nước mắt.
Không ai quan tâm đến nỗi đau của bạn đâu. Dù bạn có khóc thảm đến đâu, cũng chẳng có ai thấu hiểu. Ai cũng phải lo cho chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play