Đội của Lisa chỉ còn lại chút ít thức ăn mà Đường Mạt đã cho trước đó. Trên suốt chặng đường, mọi người không dám ăn uống, chỉ mím chặt đôi môi khô nứt, cúi đầu bước đi. Bốn người Lisa còn có thể chịu đựng, nhưng gã hướng dẫn viên - kẻ đã quen sống sung sướng trong thời kỳ mạt thế - lại không chịu nổi.
Biết Đường Mạt là người có của, nên trong khi dẫn đường, gã không ngừng bám lấy cô như một kẻ nịnh nọt. Dù sao gã cũng là người đã đối phó với nhiều người trong nửa cuộc đời, nhìn ánh mắt Đường Mạt là biết khi nào nên nói gì. Tuy gã nói nhiều, nhưng không hề gây khó chịu.
Đường Mạt cũng rất hào phóng, lấy ra một ít đồ ăn và nước từ trong túi đưa cho gã. Thật ra, hướng dẫn viên này cũng là một người đáng thương, không làm gì sai mà lại gặp phải tai họa vô duyên vô cớ, bị bắt đưa đến vùng sa mạc rộng lớn này. Cô không ghét những người như gã, ai cũng có cách sống của mình, nếu có khả năng sinh tồn nhờ vào tài nghệ của mình thì đó cũng là một loại bản lĩnh.
Đường Mạt là người biết điều, nhờ vậy mà nhận được không ít thông tin hữu ích từ hướng dẫn viên. Đổi lại, cô cũng trả ơn xứng đáng.
Khí hậu sa mạc rất khắc nghiệt. Tuy nhờ có hướng dẫn viên mà họ không cần lo lắng về phương hướng, nhưng những cơn gió lớn trộn lẫn với cát thổi vào cơ thể khiến ai cũng đau rát.
Đường Mạt mặc một chiếc áo da dài đến mắt cá chân bên ngoài bộ đồ thể thao, chắn gió và cát bên ngoài. Cô kéo thấp chiếc mũ lưỡi trai xuống, đeo một chiếc khẩu trang dày, như vậy mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nhưng rõ ràng, những người khác không được may mắn như vậy. Họ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, để cát xé rách da thịt, tạo ra những vết thương trên cơ thể. May mắn là tất cả đều là dị năng giả, nên những vết thương nhỏ này không đáng kể. Tuy nhiên, trong môi trường này, cảm giác đói khát rất nhanh chóng bị khuếch đại nhiều lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT