"Chị ơi, em biết mình không thể sống được nữa."
Khác với tâm trạng nóng lòng của Tiểu Hổ và bố mẹ cậu ta, khuôn mặt Tiểu Đào tuy vàng vọt nhưng lại mang theo vẻ bình thản, không có nhiều hy vọng vào sự sống.
Đường Mạt nhìn vào khuôn mặt của Tiểu Đào, cô nhận ra trên khuôn mặt cô bé có một thứ mà người dân thôn Vu Khê không có, đó chính là sự tỉnh táo.
"Em là người duy nhất trong thôn Vu Khê thi đậu đại học, em học ở trường Y của đại học S. Sau khi mạt thế bắt đầu, em mới trở về nhà. Em biết rõ tình trạng cơ thể mình, cơ bản là khối u nội tạng. Trước đây, với công nghệ y tế tiên tiến thì có thể sống thêm vài năm, còn bây giờ thì chỉ còn đợi chết thôi, không thể có cách nào khác."
Khi nhắc đến cái chết, Tiểu Đào dường như đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.
"Biết đâu có thể tìm được loại trùng dược chuyên chữa căn bệnh của em thì sao? Em không đặt chút hy vọng nào à?"
Khối u ác tính chính là ung thư, trước đây với các thiết bị y tế đầy đủ, dựa vào hóa trị và thuốc nhắm mục đích có thể kéo dài thêm vài năm, thậm chí mười năm cũng không thành vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play